Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

Một số giải Pháp quản lý Nhà nƣớc để giữ gìn và phát triển lễ hội đình làng của dân tộc Cao Lan ở Tuyên Quang

Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


5

Chương này tập trung đề ra phương hướng giữ gìn và phát triển lễ hội
đình làng của dân tộc Cao Lan trong thời gian tới và kiến nghị một số giải pháp
về quản lý Nhà nước để giữ gìn và phát triển lễ hội đình làng của người Cao Lan
trên cơ sở phân tích đánh giá thực trạng của tổ chức và quản lý lễ hội trong thời
gian qua, cũng như kinh nghiệm của các địa phương trong việc tổ chức và quản
lý lễ hội và phương hướng giữ gìn, phát triển lễ hội đình làng của dân tộc Cao
Lan đã nêu.





















Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


6

CHƢƠNG 1
KHÁI QUÁT CHUNG VỀ VĂN HOÁ TRUYỀN THỐNG, LỄ HỘI VÀ
VAI TRÒ CỦA NHÀ NƢỚC TRONG VIỆC DUY TRÌ VÀ PHÁT TRIỂN
VĂN HOÁ TRUYỀN THỐNG

1.1 Văn hoá truyền thống trong thời kỳ hội nhập và phát triển
1.1.1 Các cách tiếp cận về văn hoá truyền thống
Để tìm hiểu về văn hoá truyền thống, trước hết cần tìm hiểu về văn hoá -
một khái niệm quan trọng khi nói đến văn hoá truyền thống.
a. Văn hoá
Văn hoá là một khái niệm rộng được bắt nguồn từ chữ Latinh: “ Cultura”
có nghĩa là sự cày cấy, vun trồng. Cùng với quá trình phát triển văn hoá ngày
càng có nội dung phong phú và có nhiều cách tiếp cận khác nhau. Các nhà
nghiên cứu đã đưa ra nhiều khái niệm để phản ánh các góc độ của văn hoá. Bản
chất của văn hoá là rộng và đa dạng , do vậy các khái niệm về văn hoá chỉ mang
tính chất tương đối. Có thể đưa ra một số khái niệm về văn hoá như sau:
 Theo nghĩa hẹp: Văn hoá là những chính kiến xã hội để quyết định những ứng
xử cá nhân trong xã hội đó.
 Theo nghĩa rộng:
- Quan điểm của UNESCO : “ Trong ý nghĩa rộng nhất, văn hoá là tổng
thể những nét riêng biệt về tinh thần và vật chất, trí tuệ và xúc cảm quyết định
tính cách của một xã hội hay một nhóm người trong xã hội. Văn hoá bao gồm
nghệ thuật và văn chương, những lối sống, những quyền cơ bản của con người,
những hệ thống các giá trị, những tập tục và tín ngưỡng ”
Trong diễn văn khai mạc lễ phát động “ Thập niên thế giới phát triển văn hoá”
tại Pháp ngày 21-1-1998, ngài Tổng thư ký UNESCO cũng từng phát biểu: văn
hoá là tổng thể sống động các hoạt động dân tộc trong quá khứ cũng như trong
hiện tại. Qua các thế kỷ, hoạt động sáng tạo đó đã hình thành nên một hệ thống
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


7

giá trị , các truyền thống và thị hiếu - những yếu tố xác định riêng biệt của mỗi
dân tộc ”
- Quan điểm của Đảng Cộng sản Việt Nam, tại Hội Nghị Ban Chấp Hành
Trung Ương lần thứ V ( Khoá VIII ) Đảng ta xác định: “ Văn hoá là nền tảng
tinh thần của xã hội, vừa là mục tiêu vừa là động lực thúc đẩy sự phát triển kinh
tế xã hội ”, và xác định “ Văn hoá Việt Nam là thành quả hàng nghìn năm lao
động sáng tạo, đấu tranh kiên cường dựng nước và giữ nước của cộng đồng các
dân tộc Việt Nam, là kết quả giao lưu và tiếp thu tinh hoa của nhiều nền văn
minh thế giới để không ngừng hoàn thiện mình. Văn hoá đã hun đúc nên tâm
hồn, khí phách, bản lĩnh Việt Nam, làm rạng rỡ lịch sử vẻ vang của dân tộc ”.
Còn Chủ tịch Hồ Chí Minh định nghĩa “ Vì lẽ sinh tồn cũng như mục đích của
cuộc sống, loài người mới sáng tạo và phát minh ra ngôn ngữ, chữ viết, đạo
đức, pháp luật, khoa học, tôn giáo, văn hoá, văn nghệ, những công cụ cho sinh
hoạt hàng ngày về mặc, ở và các phương thức sử dụng toàn bộ những sáng tạo
và phát minh đó tức là văn hoá ”
Như vậy, văn hoá có nhiều khái niệm khác nhau dưới các góc độ khác
nhau. Quan trọng nhất văn hoá được xem như tất cả những giá trị vật chất và
tinh thần do con người sáng tạo ra phục vụ nhu cầu sống của con người trong
quá trình phát triển và là một nền tảng tinh thần không thể thiếu trong đời sống
của con người.
b. Văn hoá truyền thống.
Văn hoá truyền thống là một khái niệm chỉ những nét văn hoá riêng biệt
của một cộng đồng xã hội, được hình thành cùng với quá trình phát triển của
cộng đồng xã hội đó và được lưu truyền qua các thế hệ; cụ thể là tính cách, là
đạo đức, là phong tục tập quán, tư tưởng, lối sống, thói quen…. Văn hoá truyền
thống tạo nên bản sắc dân tộc, là nét văn hoá riêng biệt của một cộng đồng xã
hội, tồn tại và phát triển cùng lịch sử phát triển cộng đồng. Nét văn hoá đó đã ăn
sâu vào trong nếp sống cũng như nếp nghĩ của cộng đồng xã hội đó.
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


8

Như vậy có thể quan niệm văn hoá truyền thống là toàn bộ giá trị, thành
quả, thành tựu vật chất và tinh thần của cộng đồng các dân tộc Việt Nam, được
lưu giữ và truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, hun đúc nên tâm hồn, khí
phách, bản lĩnh dân tộc Việt Nam, con người Việt Nam, làm rạng rỡ lịch sử vẻ
vang của dân tộc Việt Nam.
Hay nói cách khác văn hoá truyền thống là đặc điểm đã in thành nếp sâu
đậm trong tâm hồn, tình cảm , lối diễn đạt, tư duy của một cộng đồng qua bao
thế kỷ gắn bó với nhau cùng phát triển.
Có thể nói văn hoá truyền thống là yếu tố cốt lõi của văn hoá dân tộc, nó
là yếu tố quyết định bản sắc độc đáo của một nền văn hoá. Nền văn hoá truyền
thống mà bị mai một hay mất đi thì một dân tộc sẽ mất đi chính bản thân mình.
Do đó, việc giữ gìn và phát triển văn hoá truyền thống là một nhiệm vụ quan
trọng hàng đầu của mỗi cộng đồng dân tộc, quốc gia trong giai đoạn hiện nay.
1.1.2 Đặc trƣng văn hoá truyền thống.
Văn hoá truyền thống là những giá trị sáng tạo, quan điểm thẩm mỹ của
dân tộc, các chuẩn mực về tư tưởng đạo đức, giao tiếp ứng xử, phong tục, lễ
nghi… thông qua đời sống vật chất và tinh thần của dân tộc. Do đó văn hoá
truyền thống có các đặc trưng như sau:
Thứ nhất, văn hoá truyền thống mang tính lịch sử: Văn hoá truyền thống
hình thành và bồi đắp qua quá trình phát triển lâu dài của cộng đồng, dân tộc.
Cộng đồng chính là nơi văn hoá truyền thống được hình thành và phát triển. Qua
quá trình lao động sáng tạo của con người, những nét đẹp văn hoá dần được hình
thành và bồi đắp qua thời gian. Văn hoá truyền thống không phải cái có sẵn, và
khi có rồi không phải không cần bồi đắp. Có những giá trị nếu không được bồi
đắp cùng với quá trình phát triển của con người sẽ bị mai một dần và mất hẳn.
Tính lịch sử của văn hoá truyền thống thể hiện qua sự kế thừa các giá trị truyền
thống. Văn hoá truyền thống của mỗi thời kỳ lịch sử mang dấu ấn của thời kỳ đó
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


9

đồng thời kế thừa những giá trị của thời kỳ trước đó và là nền tảng cho thời kỳ
tiếp theo phát triển.
Thứ hai, văn hoá truyền thống là một bộ phận của văn hoá, nó được dùng
để phân biệt với tính hiện đại mà nền văn hoá đã tiếp thu trong quá trình phát
triển. Nếu như văn hoá hiện đại là những giá trị văn hoá mới được tiếp thu thì
văn hoá truyền thống là những giá trị đã hình thành và tồn tại từ lâu, được bồi
đắp qua nhiều thế hệ, nhiều giai đoạn. Tuy vậy, trên thực tế thì văn hoá truyền
thống và tính hiện đại của văn hoá cũng có sự đan xen và kế thừa lẫn nhau. Văn
hoá truyền thống là hệ thống các giá trị và các chuẩn mực lâu đời điều chỉnh các
hoạt động cũng như quan hệ cộng đồng xã hội. Chẳng hạn những giá trị truyền
thống văn hoá như tương thân tương ái, đồng cam cộng khổ hay yêu nước
thương dân, tính cố kết cộng đồng… là những giá trị văn hoá tốt đẹp đã tồn tại
lâu đời và được bồi đắp qua nhiều thế hệ. Do đó có thể khẳng định văn hoá
truyền thống mang tính lâu đời.
Thứ ba, Văn hoá truyền thống cũng mang tính giá trị. Xét về giá trị của
văn hoá truyền thống thì nó bao gồm cả những giá trị mang tính tích cực và
những giá trị không còn phù hợp với đời sống hiện tại nữa. Những giá trị tích
cực và còn phù hợp với đời sống hiện tại sẽ được giữ gìn, bảo tồn và phát huy.
Còn những giá trị văn hoá không còn phù hợp nữa sẽ bị cải biến dần cho phù
hợp hoặc sẽ bị loại bỏ khỏi nền văn hoá mới mà xã hội đang xây dựng. Chẳng
hạn như, những giá trị truyền thống tốt đẹp như truyền thống tương thân tương
ái, truyền thống đoàn kết… sẽ được phát huy, còn những giá trị truyền thống
không còn phù hợp như những tập tục rườm rà, những hủ tục lạc hậu, mê tín dị
đoan không còn phù hợp…sẽ bị cải tiến thành phong tục phù hợp, hay loại bỏ
hẳn để nền văn hoá phát huy vai trò đối với sự phát triển xã hội. Do đó vấn đề
giữ gìn và phát huy văn hoá dân tộc cần xác định rõ đâu là những giá trị văn hoá
cần giữ gìn và phát huy và cái nào cần cải tiến hay loại bỏ.
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


10

Thứ tư, văn hoá truyền thống mang tính giáo dục sâu sắc. Văn hoá truyền
thống mang trong mình những khuôn mẫu ứng xử, làm nền tảng cho những hành
vi trong xã hội. Văn hoá truyền thống cũng thể hiện tính giáo dục của mình đối
với xã hội thông qua việc hướng con người hành động đúng với truyền thống
vốn có của cộng đồng mà cả xã hội đã thừa nhận và làm theo. Nó là chuẩn mực
xã hội để con người noi theo và thực hiện. Những phong tục tập quán, những
hoạt động văn hoá mang tính cộng đồng như các lễ nghi, lễ hội đều mang trong
mình những giá trị giáo dục cộng đồng sâu sắc. Phần lớn những nét truyền thống
văn hoá đó giáo dục cho cộng đồng xã hội biết trân trọng và phát huy thành quả
của quá trình xây dựng và phát triển xã hội mà cha ông nhiều thế hệ đã dày công
vun đắp. Hơn nữa thông qua các lễ nghi truyền thống giáo dục con người biết ơn
tổ tiên cha ông đã sinh thành và dưỡng dục, biết ơn các thế hệ đi trước. Đây là
một nét văn hoá tốt đẹp của cộng đồng xã hội. Phát huy những giá trị văn hoá
này cũng đồng nghĩa với việc phát huy nền tảng tinh thần cho xã hội, định
hướng cho xã hội hoạt động tốt hơn, phù hợp hơn với môi trường sống hiện đại.
Thứ năm, văn hoá truyền thống mang tính bền vững. Những giá trị văn
hoá truyền thống bao giờ cũng tồn tại lâu đời và được xã hội thừa nhận và trân
trọng giữ gìn qua nhiều thế hệ. Nó trở thành một bộ phận không thể thiếu của xã
hội. Nó giống như động lực cho con người lao động sản xuất tốt hơn. Chẳng hạn
như truyền thống các ngày lễ tết là một thí dụ. Trải qua bao biến cố của lịch sử
phát triển, truyền thống lễ tết ở Việt Nam vẫn tồn tại và phát triển, nó là một bộ
phận của cuộc sống con người Việt Nam. Sau những tháng ngày lao động vất vả
dịp lễ tết là thời gian để mọi người nghỉ ngơi lấy lại tinh thần tiếp tục công việc,
là dịp để mọi người thể hiện lòng biết ơn tới tổ tiên, ông bà, cha mẹ, và cũng là
dịp mọi người quan tâm tới nhau, tới tình làng nghĩa xóm Có lẽ không một gia
đình Việt Nam nào lại nằm ngoài giá trị văn hoá truyền thống đó. Dó đó có thể
nói rằng văn hoá truyền thống là một hiện tượng xã hội gắn liền với sự phát triển
xã hội, khó có thể mất đi cho dù xã hội có nhiều biến động. Đồng thời tính bền
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


11

vững của văn hoá còn thể hiện cả những mặt bảo thủ, trì trệ. Những mặt bảo thủ,
trì trệ này tồn tại một cách bền bỉ, dai dẳng cùng với quá trình phát triển. Đặc
điểm này đòi hỏi trong quản lý Nhà nước đối với văn hoá truyền thống cần có
tác động thích hợp để nhanh chóng loại bỏ tính bảo thủ, trì trệ của những giá trị
đã lạc hậu không phù hợp với quá trình phát triển, nhằm tạo điều kiện cho văn
hoá truyền thống phát triển tốt nhất theo định hướng.
1.1.3 Vai trò của văn hoá truyền thống đối với sự phát triển xã hội và quá
trình hội nhập quốc tế.
Đánh giá vai trò của văn hoá Đảng ta đã khẳng định: “ Văn hoá là nền
tảng tinh thần của xã hội, vừa là mục tiêu vừa là động lực thúc đẩy sự phát triển
kinh tế xã hội ”( Nghị quyết trung ương V khoá VIII của Ban Chấp Hành Trung
ương Đảng ).
Văn hoá truyền thống là nòng cốt của nền văn hoá nói chung, quá trình
phát triển xã hội không thể không trân trọng những vai trò to lớn của văn hoá
truyền thống. Văn hoá truyền thống là nền tảng tinh thần cho xã hội, nó biểu
hiện sức mạnh tiềm tàng và bản lĩnh của một dân tộc và được biểu hiện thông
qua những truyền thống và hệ giá trị mang tính đặc trưng cho bản sắc văn hoá
của dân tộc. Truyền thống và hệ giá trị này được thấm nhuần trong mỗi con
người và cả cộng đồng, dân tộc; được chắt lọc, kế thừa và phát triển, phát huy
qua các thế hệ; được vật chất hoá trong các cấu trúc thiết chế chính trị - xã hội
và trong hoạt động sống của cả dân tộc. Là nền tảng tinh thần của xã hội, văn
hoá truyền thống cũng như văn hoá biểu hiện sức sống, sức phát triển, sự hiểu
biết và trí tuệ, đạo lý, tâm hồn…của con người, của dân tộc và trong mối quan
hệ của con người với đồng loại, với xã hội, với tự nhiên được xây dựng và bồi
đắp nên trong suốt chiều dài lịch sử.
Đối với xã hội có một nền tảng tinh thần vững chắc thì mới có sự phát
triển về kinh tế xã hội. Nhìn nhận yếu tố quyết định đối với sự phát triển xã hội
thì con người đứng ở vị trí trung tâm. Chính con người chứ không phải lực
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


12

lượng nào khác quyết định sự phát triển của mình. Đánh giá vai trò của con
người đối với sự phát triển thì con người “vừa là mục tiêu vừa là động lực” của
sự phát triển. Con người với tài năng và óc sáng tạo của mình làm ra của cải vật
chất cho chính bản thân mìn và cho xã hội. Muốn có được năng suất lao động
cao, hiệu quả con người phải có trí tuệ, phải có trình độ khoa học công nghệ, và
đặc biệt phải có sức khoẻ, sức khoẻ ở đây bao gồm thể lực và trí lực. Mà con
người có phát triển toàn diện thì mới có được sức khoẻ đó, văn hoá truyền thống
chính là một yếu tố quan trọng hàng đầu tạo nên một con người vừa có sức khoẻ
về thể chất vừa khoẻ về tâm hồn để lao động và sáng tạo.
Hơn thế nữa, văn hoá truyền thống là một phương tiện giáo dục xã hội
góp phần tạo nên một giá trị vô cùng quan trọng đối với bản thân mỗi con người
và với cả xã hội. Đó là yếu tố tài và đức. Đây là hai yếu tố tạo nên một con
người mới với trình độ văn hoá cao, vừa là mục tiêu vừa là động lực thúc đẩy sự
phát triển của xã hội. Văn hoá truyền thống với những hệ giá trị như chăm chỉ
cần cù, chịu thương chịu khó, tương thân tương ái… sẽ giúp con người phát huy
được mọi khả năng sáng tạo của mình trong học tập cũng như trong lao động sản
xuất, dưới sự giúp đỡ của cộng đồng. Cũng nhờ những giá trị của văn hoá truyền
thống đã giáo dục cho con người dần hoàn thiện giá trị đạo đức của mình trở
thành con người có trí đức hoàn thiện để cùng cộng đồng phát triển.
Như vậy, văn hoá truyền thống là một yếu tố vô cùng quan trọng trong
việc xây dựng con người mới – mục tiêu và động lực của sự phát triển. Con
người mới với sức khoẻ và trí tuệ mới sẽ là lực lượng quyết định đối với mọi sự
phát triển. Vì thế chăm lo xây dựng con người mới không thể không chăm lo
xây dựng văn hoá cho cộng đồng xã hội, đặc biệt là văn hoá truyền thống dân
tộc. Hay nói cách khác chăm lo giữ gìn và phát huy văn hoá truyền thống chính
là chăm lo xây dựng con người mới, là tạo động lực cho các quá trình phát triển.
Không chỉ có vai trò quan trọng đối với sự phát triển kinh tế xã hội của
đất nước, văn hoá truyền thống còn đóng vai trò quan trọng trong giao lưu hội
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


13

nhập với quốc tế. Quá trình hội nhập là một quá trình giao lưu giữa các quốc gia
với nhau trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội trong đó có lĩnh vực văn
hoá. Các quốc gia thông qua quá trình hội nhập, sẽ giao lưu, trao đổi kinh
nghiệm cũng như các tinh hoa văn hoá với nhau làm phong phú thêm nền văn
hoá nước nhà. Tham gia hội nhập quốc tế là một đòi hỏi tất yếu khách quan của
các quốc gia. Muốn phát triển, các quốc gia không thể không tham gia vào quá
trình vận động chung của quá trình hội nhập. Hội nhập chính là cơ hội để các
quốc gia cùng nhau giải quyết nhiều vấn đề kinh tế xã hội mang tính toàn cầu.
Phải nhận thấy rằng vấn đề tham gia hội nhập với khu vực và thế giới của các
quốc gia không chỉ là sự hội nhập về mặt chính trị, do các Chính Phủ đảm nhận,
mà có cả sự tham gia của người dân. Có thể nói sự tham gia hội nhập của người
dân chính là yếu tố mở đường cho các quốc gia hội nhập sâu rộng hơn. Quan hệ
giữa nhân dân các nước là điều kiện tiền đề cho các quốc gia quan hệ với nhau
thân thiết hơn về mọi mặt. Sự giao lưu của nhân dân các nước trên nhiều lĩnh
vực trước hết phải là sự giao lưu về mặt văn hoá. Văn hoá truyền thống tham gia
vào quá trình hội nhập quốc tế hay toàn cầu hoá với tư cách là yếu tố khẳng định
tính riêng biệt độc đáo của một dân tộc. Tính riêng biệt độc đáo đó là nền tảng
để các quốc gia khẳng định bản sắc của riêng mình, từ đó có thể mở rộng quan
hệ trên nhiều lĩnh vực xã hội khác nhau như kinh tế, chính trị, giáo dục hay y
tế…
Trong giao lưu hợp tác quốc tế, tính dân tộc của văn hoá truyền thống
nhiều khi quyết định đến tính chất và mức độ của quan hệ quốc tế trên các lĩnh
vực. Chẳng hạn như, với những nét văn hoá đặc sắc, truyền thống văn hoá mang
đậm nét cổ truyền sẽ giúp các quốc gia mở rộng hợp tác về du lịch văn hoá
truyền thống, với truyền thống cần cù, ham học hỏi của người lao động Việt
Nam là yếu tố thu hút đầu tư nước ngoài vào Việt Nam để phát triển kinh tế.
Cùng với quá trình hội nhập, văn hoá truyền thống sẽ làm sợi dây liên kết các
quốc gia lại với nhau cùng hợp tác và phát triển trên nhiều lĩnh vực khác. Đồng
Vương Minh Thống Khoá luận tốt nghiệp 2008


http://hanhchinh.com.vn – Sinh viên Học viện Hành chính


14

thời văn hoá truyền thống của dân tộc cũng chính là yếu tố để khẳng định mình
cùng với bạn bè thế giới. Một quốc gia dân tộc tham gia vào một sân chơi rộng
lớn lại không khẳng định được mình là ai thì chắc chắn một điều rằng mối quan
hệ với các quốc gia khác không thể bền vững được. Điều này khẳng định rằng,
không có tính độc đáo cá biệt của mình sẽ không thể tham gia hội nhập được.
Tính độc đáo của riêng mình trong mỗi quốc gia chỉ có được nhờ văn hoá truyền
thống dân tộc hay bản sắc dân tộc đó mà thôi.
Chính vì những điều này mà UNESCO đã phát động “ Thập niên thế giới
phát triển văn hoá ” trong đó có đề cao yếu tố các quốc gia phải đặc biệt quan
tâm tới quá trình bảo tồn và phát huy bản sắc văn hoá độc đáo của mình. Đó
chính là nền tảng cho sự phát triển và tham gia hội nhập quốc tế. Hễ quốc gia
nào mà không quan tâm phát triển văn hoá, đặc biệt văn hoá truyền thống và coi
văn hoá như một nhân tố điều tiết xã hội, gắn với phát triển kinh tế thì quốc gia
đó sẽ bị mất cân đối trong phát triển và không còn là bản thân mình nữa. Điều
này cho thấy vai trò của văn hoá truyền thống đã được các quốc gia thừa nhận,
và đã trở thành một chương trình hoạt động chung của cộng đồng quốc tế vì mục
tiêu phát triển con người. Không chăm lo bảo vệ và phát huy văn hoá truyền
thống đồng nghĩa với dân tộc đó tự đánh mất mình, đồng nghĩa với việc mất văn
hoá dân tộc là mất nước, chịu sự lệ thuộc về văn hoá, đất nước, dân tộc đó sẽ
không thể tồn tại độc lập được.
Như vậy, văn hoá, và văn hoá truyền thống là một yếu tố có ý nghĩa và
vai trò hết sức quan trọng đối với sự phát triển nói chung và quá trình hội nhập
quốc tế nói riêng. Chăm lo giữ gìn và phát huy bản sắc văn hoá truyền thống dân
tộc chính là chăm lo cho sự phát triển bền vững của dân tộc và làm cho văn hoá
nhân loại thêm phong phú hơn.
1.2 Lễ hội truyền thống - một hoạt động quan trọng góp phần duy trì và
phát triển văn hoá truyền thống
1.2.1 Lễ hội truyền thống và các loại hình lễ hội

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét